Phiên ngoại 4: Góc nhìn của Lý Phong. CP Phong Húc
"Tiểu Húc, khi nào mới em gả cho anh đây?"
Không tính đến hai năm trong viện điều dưỡng kia, Lý Phong theo Kỳ Bạc Ngôn đến năm thứ tư mới chân chính gặp được Kỷ Vọng - người mà Kỳ Bạc Ngôn đặt nơi đầu trái tim.
Gần như sau khi bác sĩ vừa nói Kỳ Bạc Ngôn đã ổn định, ngay tuần tiếp theo, Lý Phong đã thấy Kỷ Vọng bị ‘xách’ tới đoàn quay MV của Kỳ Bạc Ngôn.
Nhìn Kỷ Vọng cũng không biết tại sao bản thân lại tới đoàn phim này, đứng cách đó không xa xem kịch bản trong tay, sống lưng thẳng tắp, thoạt nhìn rất có nguyên tắc, hơi thở đàn ông toả ra cũng rất mạnh mẽ.
Chuyện mang Kỷ Vọng đến đoàn phim, Lý Phong cũng không biết rõ, bằng không thế nào anh ta cũng sẽ khuyên ngăn Kỳ Bạc Ngôn cẩn thận.
Lý do Kỳ Bạc Ngôn với Kỷ Vọng chia tay nhau Lý Phong đều biết. Bởi vì mỗi lần Kỳ Bạc Ngôn nhớ Kỷ Vọng đến mức không chịu được nữa, sẽ đi mua rượu.
Kỳ Bạc Ngôn nói mùi rượu này giống với tin tức tố của Kỷ Vọng
Kỳ Bạc Ngôn từ một người không biết uống rượu, biến thành kẻ nghiện rượu.
Thật ra cũng không thể nói là nghiện, thứ rượu kia tồn tại càng giống như một cọng rơm cứu mạng, có tác dụng tương tự như những đồ vật bên người Kỷ Vọng.
Sau mỗi lần Lý Phong bị Kỳ Bạc Ngôn cầu xin, đều thông qua đủ loại phương thức mua lại đồ diễn Kỷ Vọng từng mặc qua, anh ta luôn cảm thấy mình giống hệt một tên biến thái.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, ai bảo đời này anh ta đúng lúc gặp được người như Kỳ Bạc Ngôn, còn được người ta cứu chứ.
Ơn cứu mạng không có gì báo đáp, hơn nữa Lý Phong đi theo Kỳ Bạc Ngôn, tiền lương thật sự rất hậu hĩnh.
Anh ta còn chưa học xong đại học, bây giờ chưa đến 30 đã có xe có nhà, phần lớn đều là vì làm trợ lý cho Kỳ Bạc Ngôn.
Mặc dù làm trợ lý cho Kỳ Bạc Ngôn là công việc rất nhọc lòng, hơn nữa cực kỳ dễ bị dọa đến tuổi thọ rút ngắn đi 10 năm luôn ấy.
Lý Phong nhìn Kỳ Bạc Ngôn ngồi trước gương trang điểm, đã make-up gần 2 tiếng, hận không thể chuốt đến từng sợi lông mi, hiện tại còn đang chọn phụ kiện tóc, có chút cạn lời.
Lý Phong tiến lên: "Kỳ gia, ổn rồi.”
Kỳ Bạc Ngôn chọn ra 2 chuỗi trang sức, cuối cùng chọn cái màu đỏ trông càng rực rỡ xinh xắn, liếc nhìn Lý Phong trong gương: “Anh thì biết cái gì.”
Lý Phong không hiểu, ngoài kia cũng không có người yêu cũ Lý Phong đợi sáu năm.
Có điều anh ta biết phải khuyên Kỳ Bạc Ngôn thế nào, anh ta nói: “Hôm nay nhiệt độ rất cao, tôi thấy Kỷ tiên sinh đã thay quần áo từ lâu rồi, vừa nãy đi nhìn qua, đổ không ít mồ hôi.”
Lời này vừa nói ra, quả nhiên Kỳ Bạc Ngôn bị anh ta thuyết phục, không còn để ý lớp make-up, thậm chí vội vã thay quần áo, đẩy cửa phòng hoá trang đi ra ngoài.
Lý Phong vốn dĩ cho rằng, ngay từ đầu Kỳ Bạc Ngôn sẽ chọn cách quyến rũ.
Không ngờ Kỳ Bạc Ngôn không có, nhưng hắn nhịn cũng chẳng lâu. Cùng ngày từ phòng Kỷ Vọng đi ra đã bị đánh sưng mặt, vẫn là Lý Phong đi mua thuốc tiêu sưng.
Ẩy đúng rồi, còn phải mua thêm một cái bánh kem.
Mỗi lần tâm tình Kỳ Bạc Ngôn không tốt, đều sẽ ăn.
Có đôi khi Lý Phong sẽ nghĩ, có phải đối với một số người trong một số việc, cứ lưu giữ lại trong trí nhớ sẽ tương đối tốt đẹp hơn hay không. Ít nhất trước khi Kỳ Bạc Ngôn gặp lại Kỷ Vọng, tần suất ăn bánh kem cũng không nhiều như bây giờ.
Kỳ Bạc Ngôn luôn không thể làm hài lòng Kỷ Vọng, sau đó còn bị một đấm của Kỷ Vọng trực tiếp tiễn vào bệnh viện.
Nói thật, lần đó Lý Phong thật sự tức giận, anh ta và Kỳ Bạc Ngôn chờ đợi nhiều năm như vậy, Kỳ Bạc Ngôn nhỏ tuổi hơn anh ta, mặc dù Lý Phong bắt chước fans nhỏ gọi Kỳ gia, nhưng trong lòng anh ta đã xem Kỳ Bạc Ngôn như em trai mình.
Anh ta cảm thấy hà tất gì, nhìn tình hình Kỷ Vọng cũng không muốn tiếp tục cùng với Kỳ Bạc Ngôn nối lại đoạn tình duyên trước kia, Kỳ Bạc Ngôn không nên cố chấp tự chuốc lấy cực khổ, anh ta thật sự đau lòng.
Hơn nữa, cho dù là xuất huyết dạ dày, Kỳ Bạc Ngôn cũng không có cách nào hoãn lịch trình, bởi vì nếu hắn dừng lại, thoả thuận đánh cược sẽ thua, vậy xem như triệt để thất bại.
Lý Phong còn chưa quên, Kỳ Bạc Ngôn ký thoả thuận đánh cược này là vì cái gì, vẫn là vì Kỷ Vọng.
Tình yêu vậy mà sẽ làm một người biến thành bộ dạng này sao, Lý Phong không dám tưởng tượng.
Nếu Kỷ Vọng là một Omega, Lý Phong còn có thể cho rằng là ảnh hưởng bởi tin tức tố, bị khống chế bởi bản năng sinh học. Nhưng Kỷ Vọng không phải, anh là Alpha, một Alpha hoàn toàn đối nghịch với Kỳ Bạc Ngôn, tại sao Kỳ Bạc Ngôn có thể vì Kỷ Vọng mà thành ra nông nỗi này?
Đáng sao?
Mặt khác lại nhìn đến Kỷ Vọng, có thể là vì Lý Phong đã mang theo ánh nhìn không tốt về Kỷ Vọng, anh ta cảm thấy Kỷ Vọng ngoại trừ lớn lên đẹp trai thì không có ưu điểm gì đặc biệt.
Có lẽ có thể thêm một điểm, tính cách rất tốt.
Nhưng mà một điểm này khi Kỷ Vọng đối mặt với Kỳ Bạc Ngôn, cũng không thể hiện ra.
Hoặc đánh hoặc mắng, hoặc ghét bỏ hoặc kháng cự.
Lý Phong hỏi Kỳ Bạc Ngôn, cứ tiếp tục thế này chi bằng đem chuyện năm đó kể ra, nói rõ chân tướng cho Kỷ Vọng, Lý Phong không tin Kỷ Vọng nghe được những sự tình này, còn đối xử với Kỳ Bạc Ngôn như vậy.
Nếu anh biết Kỳ Bạc Ngôn vì anh mà chịu nhiều đau khổ như vậy, nhất định sẽ hối hận hành động bây giờ của mình.
Lời anh ta nói, đổi lại chính là cái liếc nhìn kinh ngạc của Kỳ Bạc Ngôn.
Kỳ Bạc Ngôn nói: “Tôi chịu khổ, liên quan gì đến anh ấy?”
Lý Phong: “Nhưng cậu không phải bởi vì cậu ấy mới bị Kỳ Thiên nhốt vào viện điều dưỡng kia sao?”
Kỳ Bạc Ngôn: “Anh nhầm rồi, là bởi vì tôi là anh em có cùng huyết thống với tên Kỳ Thiên biến thái kia, cho nên tôi mới phải vào viện điều dưỡng.”
“Sâu xa hơn mà nói, cũng bởi vì mẹ tôi là người thứ ba, cha tôi lại cư xử như một kẻ vô năng, tôi mới bị Kỳ Thiên tra tấn thành như vậy.”
“Anh ấy có làm gì đâu?”
Trong lúc nhất thời Lý Phong vậy mà không biết nên phản bác thế nào, Kỳ Bạc Ngôn nghiêm túc nói: “Nếu anh cứ ôm suy nghĩ như vậy, tôi không thể giữ anh làm việc bên mình được.”
Lý Phong không nói nên lời, cũng không biết nên trách móc Kỳ Bạc Ngôn trọng sắc khinh bạn, hay là hối hận chính mình nói ra lời vượt quá giới hạn.
Kỳ Bạc Ngôn nhìn xuyên ra ngoài cửa sổ xe, như độc thoại, lại như nói cho Lý Phong nghe: “Anh ấy chỉ cần yêu tôi là đủ rồi, không cần áy náy, càng không cần phải hối hận.”
“Anh không biết, anh ấy rốt cuộc có bao nhiêu mềm lòng với tôi.”
Những lời này của Kỳ Bạc Ngôn, không lâu sau đó đã được chứng thực.
Dựa vào hiểu biết của Lý Phong đối với chuyện năm đó của bọn họ, cùng với thái độ Kỷ Vọng đối với Kỳ Bạc Ngôn sau khi gặp lại, anh ta vốn nghĩ rằng dù có thế nào đi chăng nữa, Kỷ Vọng sẽ không bao giờ quay lại với Kỳ Bạc Ngôn nhanh đến vậy.
Không ngờ cùng nhau quay đến kỳ thứ hai của show tạp kỹ, Kỳ Bạc Ngôn đã ôm được Kỷ Vọng vào tay.
Hóa ra Kỷ Vọng lần nữa thích một người là như thế này. Lý Phong ở bên cạnh nhìn, chẳng hiểu tại sao lại liên tưởng tới một loại trạng thái, tựa như một que kem đang tan chảy vậy.
Vốn dĩ nhìn thì cứng rắn, nhưng chỉ cần hơi tan ra một chút, là có thể ngửi thấy được mùi hương ngọt ngào.
Giống như một ly kem chocolate nhân rượu, một khi trở nên ngọt lịm, quả thực là tùy ý để Kỳ Bạc Ngôn muốn làm gì thì làm.
Đi theo Kỳ Bạc Ngôn lâu như vậy, Lý Phong biết Kỳ Bạc Ngôn ở một mức độ nào đó là một người cực kỳ khó tính.
Thế nhưng Kỷ Vọng chính là có bản lĩnh dỗ Kỳ Bạc Ngôn đến ngoan ngoãn.
Lý Phong ban đầu cho rằng, chỉ vì Kỳ Bạc Ngôn rất thích Kỷ Vọng, cho nên sẽ luôn chọn nhượng bộ, hai người mới có thể chung sống hoà hợp.
Kết quả sau đó anh ta mới phát hiện, Kỳ Bạc Ngôn có nhượng bộ chỗ nào chứ, căn bản sự cưng chiều của Kỷ Vọng không hề có điểm giới hạn, nếu Kỳ Bạc Ngôn có nói muốn sao trên trời, Kỷ Vọng cũng sẽ hái xuống cho hắn.
Lần đầu tiên Lý Phong thấy Kỷ Vọng khóc, là khi Kỳ Bạc Ngôn tái phát chứng tâm thần phân liệt.
Khi đó một mình Kỷ Vọng trốn đi hút thuốc, châm lửa, yên lặng ngẩn người. Khi Lý Phong tìm đến, vừa vặn nhìn thấy hai má Kỷ Vọng đẫm lệ.
Lý Phong săn sóc mà ở bên ngoài đợi một lúc lâu, sau đó anh ta mới ý thức được, Kỷ Vọng hẳn là trước khi đến bệnh viện cũng đã khóc rồi.
Khóc rất lâu, bằng không hai mắt cũng sẽ không sưng đến như vậy.
Nhưng trước khi tiến vào phòng bệnh của Kỳ Bạc Ngôn, Kỷ Vọng sẽ sửa soạn lại cho mình, thậm chí trang điểm một chút, che đi vành mắt đỏ bừng, không để cho Kỳ Bạc Ngôn nhìn ra điểm không thích hợp.
Lý Phong không muốn quấy rầy thời gian hai người ở cùng nhau, liền tránh ra bên ngoài, sau đó anh ta gặp Tiểu Húc.
Khi đối mặc với Tiểu Húc, Lý Phong luôn cảm thấy Tiểu Húc giống một bé hamster nhỏ xù lông, cũng không biết tại sao lại sống sót được trong giới giải trí phức tạp này.
Đại khái là do có Kỷ Vọng che chở đi, Kỷ Vọng nhìn qua vô cùng mạnh mẽ, còn có khả năng bảo vệ người bên cạnh mình rất tốt.
Cho nên nhóc hamster Tiểu Húc này, đến bây giờ cũng chẳng thể 'tiến hóa' thành công.
Hamster nhỏ nổi giận đùng đùng, đem oán niệm đối với chuyện của Kỳ Bạc Ngôn chuyển sang người trợ lý là anh ta đây, Tiểu Húc nắm lấy cổ áo anh ta, hỏi anh ta có phải cũng biết chuyển đính hôn hay không, hai người đều là đồng loã với nhau.
Lý Phong đè tay Tiểu Húc, muốn làm cho người này tỉnh táo lại: "Chuyện này không phải như cậu nghĩ."
Tiểu Húc oa một tiếng lập tức khóc lên, miệng thì lẩm bẩm nói bọn họ bắt nạt Kỷ Vọng, luôn khi dễ anh Vọng của cậu, anh Vọng của cậu rất đáng thương, tình cảm bị đùa bỡn như vậy.
Lý Phong luống cuống tay chân, thay cậu lau đi nước mắt, Tiểu Húc không cho anh ta chạm vào, cũng không để anh ta lau, còn muốn tiếp tục nắm cổ áo anh ta, lại bởi vì khóc đến mức cả người run rẩy, không làm gì được.
Sau đó cậu ta bị Lý Phong dùng sức ôm lấy.
Cả người Tiểu Húc mơ màng, quên mất đang khóc, giống như bị đứng hình vậy. Lý Phong lại cho rằng chiêu này có hiệu quả, vỗ nhẹ vào lưng cậu ta như dỗ trẻ con: "Yên tâm đi, anh Vọng nhà em không có bị bắt nạt, cũng không có bị phụ lòng, Kỳ gia nhà tôi thương cậu ấy như sinh mạng, sao có thể bắt nạt cậu ấy được."
Đợi một lúc lâu, không nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Húc nữa, Lý Phong mới buông lỏng vòng ôm, sau đó anh ta bắt gặp được một chú hamster nhỏ đỏ ửng cả mặt.
Có lẽ...không chỉ đỏ mặt, hai mắt Lý Phong lướt xuống cổ Tiểu Húc, lại xuống xương quai xanh...nói không chừng là toàn thân đều đỏ.
Tiểu Húc chú ý đến ánh mắt của anh ta, dùng lực đẩy anh ra: "Tại sao anh cứ động tay động chân với tôi thế! Tôi là Beta!"
Lý Phong: "Anh cũng là Beta."
Tiểu Húc: "Rồi giữa anh và tôi, ai sinh con chứ!"
Lý Phong quả thật không nghĩ đến vấn đề này, anh ta cũng không nghĩ xa đến vậy, ai sẽ chỉ vì ôm một chút đã bắt đầu nghĩ đến ai phải sinh con chứ.
Mặt Tiểu Húc càng đỏ hơn, đại khái cũng ý thức được mình vừa nói mê sảng cái gì: "Không phải, cái gì mà sinh con, trọng điểm bây giờ không phải cái này! Trọng điểm là Kỳ gia nhà anh bắt nạt anh Vọng nhà chúng tôi!"
"Ai muốn sinh con với anh chứ! Chúng ta cũng không phải..."
Tiểu Húc còn chưa nói xong, cậu ta đã bị Lý Phong hôn lên.
Đây là nụ hôn đầu của Tiểu Húc, cũng là của Lý Phong. Cũng không thể hiểu nổi nụ hôn đầu tiên của cả hai người đã không trong sáng tới vậy, khi y tá vô tình mở cửa bước vào, tay Lý Phong đã duỗi vào trong quần áo Tiểu Húc.
Y tá thình lình đóng sầm cửa lại, Tiểu Húc mới đẩy Lý Phong ra.
Ban nãy bị hôn môi, cậu không có kháng cự, còn rất hưởng thụ, này cũng đủ để chứng minh lập trường của cậu không hề kiên định.
Tiểu Húc lắp bắp nói: "Anh, anh cũng bắt nạt em."
Lý Phong nói: "Vậy em bắt nạt lại anh đi."
Ý anh ta bảo Tiểu Húc cũng sờ lại anh ta, sao Tiểu Húc có thể sờ chứ, cậu không có chút khí thế gì trừng mắt liếc nhìn Lý Phong, vội vàng từ phòng hút thuốc chạy ra ngoài.
Chờ lần tiếp theo Tiểu Húc chạm vào cơ thể Lý Phong, lần đó bọn họ cần làm cái gì đều làm hết rồi.
Theo một ý nghĩa nào đó, tiến độ của Tiểu Húc và Lý Phong, có thể nói là đẩy nhanh hơn so với CP Kỳ Kỷ ngược luyến tình thâm kia nhiều.
Sau đó, ai cũng không biết được, ngày Kỳ Bạc Ngôn và Kỷ Vọng kết hôn, trong bụng Tiểu Húc lại nảy sinh niềm vui nho nhỏ.
Hơn phân nửa bánh cưới, đều vào bụng của Tiểu Húc.
Cậu chỉ cảm thấy gần đây ăn uống rất khoẻ, khóe miệng còn dính bánh kem đã trộm nói với Lý Phong: "Lát nữa...nướng cho em thêm mấy xiên tôm, em đói bụng."
Lý Phong sờ sờ đầu của cậu: "Chỉ ăn tôm sao? Muốn ăn những thứ khác không?"
Tiểu Húc lắc lắc đầu: "Mặc dù rất muốn, nhưng mà gần đây em bếu lên, phải giảm cân."
Lý Phong sờ sờ bụng nhỏ của cậu, quả thật có hơi nhô lên: "Không sao, không mập."
Tiểu Húc lại cười ngây ngô nói: "Em có thể ăn năm xiên hông?"
Lý Phong: "Anh nướng hết cho em"
Về sau, Lý Phong mới biết được Tiểu Húc là bởi vì mang thai, lại tự kiểm điểm chính mình quá phóng túng, cuối cùng thành ra để Tiểu Húc ăn nhiều đồ ăn không tốt, mà đây cũng là chuyện của sau này rồi.
Tiểu Húc một bên ăn xiên nướng, một bên nhìn hôn lễ của Kỷ Vọng cùng Kỳ Bạc Ngôn mà cảm động đến rơi lệ, gần đây không biết tại sao lại thế, cậu đặc biệt trở nên đa sầu đa cảm.
Có đôi khi nửa đêm, còn sẽ gọi điện cho Lý Phong, hỏi tại sao ở trong nước Alpha với Alpha không thể kết hôn?
Nếu có thể, anh Vọng và Kỳ Bạc Ngôn cũng không cần vất vả như vậy.
Nhưng mà hôm nay, Tiểu Húc nhìn nhìn, lại cảm thấy kỳ thật ra nước ngoài kết hôn cũng chẳng có gì không tốt.
Chỉ cần hai người hạnh phúc, không cần đến một tờ giấy kết hôn để chứng nhận, bởi vì bọn họ từ tâm đến thân, đều đã hoàn toàn thuộc về nhau.
Lý Phong xoa đầu cậu, tiến đến bên tai thấp giọng trả lời câu hỏi kia.
Anh nói: “Beta và Beta có thể kết hôn trong nước, Tiểu Húc, khi nào em mới gả cho anh đây?”
Beta nam với beta nam cũng mang thai được ạ?
Trả lờiXóaTuỳ thiết lập của mỗi bộ ạ. Có bộ B nam không mang thai được, còn bộ này thì có nha. ABO là thế giới giả tưởng nên có thể biến tấu nè
XóaCảm ơn chủ nhà đã edit
Trả lờiXóaCp phụ cũng dễ huông không chịu được :)))))) hamster thụ
Trả lờiXóa