Phiên ngoại 1: Kết hôn.
[Có điều cái váy này, rốt cuộc là để cậu mặc hay là cho Kỳ Bạc Ngôn mặc?]
Hôn lễ của Kỷ Vọng và Kỳ Bạc Ngôn, không ngờ cả hai người ai cũng chưa từng tham gia từng khâu trong quy trình kiểu này. Từ chọn lựa địa điểm tổ chức đến trang phục, cùng với đồ ăn và âm nhạc, đều được giao cho chuyên gia hôn lễ quyết định.
Theo lời Kỳ Bạc Ngôn nói, bọn họ cho công ty này nhiều tiền như vậy, chính là vì giải quyết những phiền toái không cần thiết.
Hai người cũng không phải là người kén cá chọn canh, chỉ là thiếu một nghi thức.
Huống chi mặc kệ là Kỳ Bạc Ngôn hay Kỷ Vọng, cũng không phải là lần đầu tiên mặc lễ phục đám cưới, hay là lần đầu tham dự hôn lễ.
Kỳ Bạc Ngôn khi đóng MV cũng có quay cảnh kết hôn, Kỷ Vọng trong một bộ phim truyền hình còn động phòng luôn rồi.
Hơn nữa hai người đều quá bận rộn, một người tất bật quay phim, một người vội vã chạy lịch trình.
Ngay cả ngày kết hôn cũng là miễn cưỡng rút ra một ngày mới có thể hoàn thành, đến việc thông báo cho khách khứa cũng rất gấp gáp.
Tên được ghi trên thiệp mời là do Kỷ Vọng viết.
Bọn họ không định công khai với nhiều người, thế nên tạm thời một số bạn bè chưa biết mối quan hệ giữa hai người bọn họ lại không có cách nào mời tới.
*Đoạn này kết hôn trước khi Kỷ Vọng nhận giải nên chưa công khai nha.
Nếu mời quá nhiều người, sẽ có nguy cơ bị tiết lộ.
Kỳ Bạc Ngôn thẳng thắn nói với Kỷ Vọng: "Em không có bạn bè, anh mời bên anh là được."
Khi nói lời này, bọn họ đang call video với nhau. Kỷ Vọng cầm điện thoại có chút sững sờ: "Thịnh Ly, còn có đạo diễn Trần, cùng với bác của em, dù sao cũng phải mời chứ."
Kỳ Bạc Ngôn: "Còn có Lý Phong."
"Anh nhớ phải mời cả Nhậm Nhiên, em muốn cho cậu ta tận mắt chứng kiến hôn lễ của chúng ta." Kỳ Bạc Ngôn cười híp cả mắt nói.
Dáng vẻ đắc ý kia, ngay cả Kỷ Vọng cũng nhìn không nổi nữa.
Kỷ Vọng xem danh sách, phát hiện người anh có thể mời tới cũng không nhiều, đa phần bạn bè anh cũng chưa biết chuyện của anh với Kỳ Bạc Ngôn.
"Đợi sau khi công khai, chúng ta lại tổ chức một hôn lễ khác ở trong nước đi." Kỷ Vọng quyết định nói.
Kỳ Bạc Ngôn đương nhiên là đồng ý, sau này lại làm một hôn lễ công khai, hắn nhất định phải livestream để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Kỷ Vọng xin nghỉ một tuần, anh dẫn theo Tiểu Húc bay đến nước M trước để xem xét địa điểm bố trí, hai ngày sau Kỳ Bạc Ngôn mới có thể đến.
Tịch Chân đã giúp anh rất nhiều để chuẩn bị cho đám cưới này.
Còn nhớ rõ khi anh nói anh muốn kết hôn, Tịch Chân ở trong điện thoại gần như là dùng tông giọng cao vút mà la lên thất thanh.
Quả không hổ danh là cựu ca sĩ chính của nhóm nhạc nam, cổ họng này thật sự quá tốt, tốt đến nỗi màng nhĩ Kỷ Vọng thiếu chút nữa hỏng luôn.
Anh vừa mới xuống sân bay đã được Tịch Chân đến đón, mới vừa chạm mặt Tịch Chân đã ôm chầm lấy anh: "Ngầu thật đó, chúc mừng cậu, cưới được idol của tôi về nhà."
Khi Tịch Chân biết được đối tượng anh muốn kết hôn, cằm muốn rớt xuống đất, nói với Kỷ Vọng: "Vậy mà là Kỳ Bạc Ngôn, cậu còn muốn kết hôn với hắn?"
Sau đó, Kỷ Vọng đã phải nghe gần nghìn chữ ‘rắm cầu vồng’* của Kỳ Bạc Ngôn.
*rắm cầu vồng (ngôn ngữ mạng): dụng ý chỉ fan thổi phồng khoa trương về thần tượng, có thả rắm cũng như cầu vồng
Kỷ Vọng thế mới biết, Tịch Chân từng là fan nhan sắc của Kỳ Bạc Ngôn.
Trong phòng cậu ta còn giữ cả album với poster của Kỳ Bạc Ngôn, Hạ Trương Dương đương nhiên xem thường, nói với cậu ta, về sau mình nhất định còn hot hơn cả Kỳ Bạc Ngôn.
Tịch Chân nói với Kỷ Vọng: "Tuần thứ ba của [Ở trên đường], xem xong tôi cười gần chết. Album của Hạ Trương Dương không nổi bằng Kỳ Bạc Ngôn, đừng nói là hot hơn Kỳ Bạc Ngôn, tôi thấy ngay cả xe của Kỳ Bạc Ngôn hắn cũng không vượt nổi."
Ra khỏi sân bay, ngồi vào trong xe
Tiểu Húc ngồi phía sau, cậu ta vừa mới tiêu hóa dần chuyện bát quái nghe xong, chợt nghe thấy anh Vọng nhà hắn hỏi Tịch Chân: "Bạn trai cậu đâu?"
Tịch Chân: "Chia tay rồi."
Sau khi nói xong, Tịch Chân lại chuyển sang chủ đề khác, xem như đối với đoạn tình cảm đã mất đi này, dáng vẻ cũng không có quá để ý.
Kỷ Vọng không biết cậu ta là thật sự không để ý, hay là giả vờ không thèm để ý.
Nhưng đây là chuyện không vui vẻ gì, cũng không nên truy hỏi.
Thẩm mỹ của Tịch Chân quả nhiên rất tốt, địa điểm tổ chức được bố trí nhẹ nhàng trang nhã, cực kỳ đẹp mắt. Kỷ Vọng xem qua tất cả hạng mục cùng quy trình trong hỗn lễ, còn có rất nhiều chi tiết, anh quyết định đi nghỉ ngơi trước, ngược lại trong thoáng chốc cảm thấy hơi lạ lẫm.
Mà Tiểu Húc đã sớm đi nghỉ rồi, lần này cậu ta đến đây với Kỷ Vọng cũng không cần phải bận bịu hỗ trợ cái gì, mà là hôn lễ của Kỷ Vọng, Tiểu Húc không thể không có mặt.
Huống chi, Lý Phong ở đây, cậu ta nhớ Lý Phong rồi.
Kỷ Vọng vừa chợp mắt một lúc trời đã sẫm tối. Cảm giác khi tỉnh dậy phát hiện trời đã tối cũng không mấy dễ chịu, điện thoại không có hiển thị thông báo gì. Anh mở mạng lên, gửi cho Kỳ Bạc Ngôn một tin nhắn.
Nói mình đã đến nước M, xem xong địa điểm tổ chức rồi, nói liên ma liên miên, nói rất nhiều lời.
Mắt thấy văn bản tin nhắn đã đầy màn hình, cũng không thấy Kỳ Bạc Ngôn trả lời anh.
Chắc hẳn là hắn vẫn đang bận, vì để sắp xếp thời gian kết hôn cùng anh, Kỳ Bạc Ngôn cũng phải chịu khổ rồi.
Vốn bọn họ thương lượng chính là Kỳ Bạc Ngôn chỉ cần bỏ ra ba ngày là được, hai ngày quay về, một ngày kết hôn.
Kỳ Bạc Ngôn khó mà tin được nói với Kỷ Vọng: "Đây là hôn lễ chính thức của hai chúng ta, không phải quay chụp quảng cáo, ngày thứ hai vừa tân hôn anh đã bảo em quay về làm việc? Em không chịu!"
Không chịu thì không vậy, đây không phải là hôn lễ của riêng anh, mà còn là hôn lễ của Kỳ Bạc Ngôn, mặc kệ nói như thế nào, Kỳ Bạc Ngôn vui vẻ mới là quan trọng nhất.
Kỷ Vọng mơ hồ nghe được trên hành lang có tiếng cãi nhau, rất quen tai. Là Tịch Chân.
Anh nhanh chóng buộc lại áo ngủ, mở cửa đi ra ngoài, người đứng ngoài hành lang kia anh vốn tưởng rằng tuyệt đối sẽ không nhìn thấy.
Hạ Trương Dương.
Hạ Trương Dương nhìn thấy anh cũng sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra biểu tình không dám tin: "Em muốn kết hôn với cậu ta?"
Kỷ Vọng không biết mạch não phức tạp của Hạ Trương Dương sao lại thành thế này, nhưng lúc này anh cũng không thể nói ra, anh kết hôn với Kỳ Bạc Ngôn.
Ai biết được Hạ Trương Dương sẽ lợi dụng tin tức kinh người này làm ra chuyện gì, dù sao hắn cũng là đối thủ của Kỳ Bạc Ngôn.
Tịch Chân không biết có phải băn khoăn đến điều này hay không, không có trả lời trực tiếp: "Anh nói hưu nói vượn cái gì? Anh có bệnh à!"
Hạ Trương Dương: "Không phải trước kia em thích cậu ta sao? Em điên rồi? Em có biết hắn bắt cá hai tay không!"
"Lúc em ở đây vì cậu ta mà sắp xếp địa điểm hôn lễ, cậu ta đang cùng với Kỳ Bạc Ngôn tình nồng ý mặn đấy! Sao em có thể ngu ngốc như vậy!" Hạ Trương Dương phẫn nộ nói.
Kỷ Vọng: "…” Hóa ra Hạ Trương Dương đã biết anh yêu đương với Kỳ Bạc Ngôn.
Tịch Chân muốn rời đi, Hạ Trương Dương lại lôi kéo cậu ta, hai vị Alpha nổi giận, tin tức tố bất đồng trên hàng lang va chạm với nhau, mắt thấy sắp đánh nhau đến nơi.
Kỷ Vọng ngừng thở tiến lên: "Các cậu ầm ĩ tiếp, tôi nghĩ bảo vệ khách sạn sẽ lên đây đó."
Hạ Trương Dương hung ác nhìn chằm chằm vào anh, hốc mắt đỏ lên, giống như Alpha bị cướp mất bảo bối yêu quý của mình, tức giận lại tràn ngập dục vọng chiếm hữu, hận không thể đem Tịch Chân nhốt trong lòng ngực mình, không cho Kỷ Vọng nhìn đến dù chỉ một chút.
Tịch Chân cũng không nguyện trở thành bảo bối sở hữu của Hạ Trương Dương, một tay cậu ta đẩy Hạ Trương Dương ra: "A Vọng sao cậu lại dậy rồi, ồn đến cậu à?"
Kỷ Vọng: "Không có, là tôi tự tỉnh dậy."
Tịch Chân: "Vậy vừa khéo, chúng ta xuống lầu ăn cơm chiều đi, tôi biết có một nhà hàng pizza ăn rất ngon."
Hai người nói chuyện với nhau, giống như vứt Hạ Trương Dương sang một bên.
Sắc mặt Hạ Trương Dương trắng bệch, tựa như một con gà chọi bị đánh bại, không rõ tại sao Tịch Chân lại nhất quyết phải 'bắt cá hai tay' với Kỷ Vọng, chết cũng không hối cải.
Kỷ Vọng chần chờ nhìn Hạ Trương Dương, đang chuẩn bị lên tiếng, Tịch Chân đã quay đầu, không chút khách khí nói: "Còn không mau cút đi!"
Hai mắt Hạ Trương Dương ươn ướt: "Nếu em có thể tha thứ cho cậu ta, tại sao trước kia với tôi thì lại..."
Tịch Chân giống như muốn ôm mãi hiểu lầm tới cùng: "Anh có thể đánh đồng với Kỷ Vọng à!"
Sau khi nói xong, Tịch Chân cầm lấy tay Kỷ Vọng, nhanh chóng rời đi.
Lúc sau, ở trong nhà hàng được xem là nơi ăn uống ngon nhất, Tịch Chân như mất hồn mất vía, ăn một chút lại ngừng, thi thoảng thì thở dài.
Kỷ Vọng biết cậu ta đang phiền não cái gì: "Anh ta dường như đang hiểu lầm gì đó, không sao chứ?'
Tịch Chân miễn cưỡng nói: "Yên tâm đi anh, đến lúc đó em chắc chắn sẽ canh chừng hắn, không cho hắn làm xằng làm bậy đâu."
Hạ Trương Dương hiểu lầm người bây giờ kết hôn với anh là Tịch Chân, quả thật có thể sẽ đến phá hiện trường hôn lễ.
Có điều nếu Tịch Chân đã cân nhắc để ý đến chuyện này, Kỷ Vọng cũng yên tâm.
Tịch Chân rất nhanh lại khôi phục sức sống, cậu ta cười nói: "Căn phòng kia là em đặc biệt đặt trước cho tuần trăng mật của anh với Kỳ Bạc Ngôn đấy, trong tủ đầu giường còn có quà em tặng hai người."
Kỷ Vọng vốn tưởng rằng là đồ ăn gì đấy hoặc là áo ngủ linh tinh này nọ.
Dù sao cũng là quà tân hôn, nhìn trái nhìn phải cũng chỉ là những món này.
Nhưng khi Kỷ Vọng mở ngăn kéo ra, lúc này mới ý thức được anh đã đánh giá thấp sở thích sâu xa của Tịch Chân.
Trong hộp có váy cưới tình thú màu trắng như tuyết, có cả khăn voan trùm đầu, quần chữ 'T' bằng ren trắng, phần trên lại siêu ít vải, áo gần như trong suốt, có một vòng ngọc trai rũ xuống, thậm chí còn có cả mấy loại trang sức kỳ quái cho những vị trí khác nhau.
Kỷ Vọng chưa từng chạm qua những thứ 'đồ chơi’ như vậy, anh cảm thấy chỉ cần tuỳ tiện đụng tay vào một cái sẽ xé hỏng nó.
Có điều cái váy này, rốt cuộc là để anh mặc hay là cho Kỳ Bạc Ngôn mặc?
Tưởng tượng Kỳ Bạc Ngôn mặc vào, xoang mũi Kỷ Vọng có hơi nóng lên, vậy mà cảm thấy có phần cảm kích món quà này của Tịch Chân.
Thật sự quá mức gợi cảm.
Kỷ Vọng cầm lấy tấm khăn trùm đầu kia lên, ước lượng có chút nhỏ. Anh không rõ là rốt cuộc mua cho Kỳ Bạc Ngôn, hay là mua cho anh.
Có điều dáng người của anh với Kỳ Bạc Ngôn cũng không khác nhau lắm, xem như đều có thể mặc.
Lúc này có tiếng chuông cửa, Kỷ Vọng tưởng Tịch Chân hay là Tiểu Húc thức dậy rồi.
Không nghĩ ngoài cửa vậy mà lại là Kỳ Bạc Ngôn khiến anh kinh hỉ.
Kỳ Bạc Ngôn xách theo vali, đi đường mệt mỏi, lập tức bước tới cho anh một cái hôn nồng nhiệt mạnh mẽ, hôn từ ngoài cửa vào trong phòng.
Cuối cùng lảo đảo ngã trên giường lớn, giường lớn chịu đựng sức nặng của hai người, còn hơi rung chuyển.
Kỳ Bạc Ngôn đem mặt mình cọ cọ trên mặt Kỷ Vọng: "Anh ơi, rất lâu không gặp, nhớ em..."
Lời của hắn ngưng bặt, hai mắt nhìn chằm chặp quần áo bên cạnh, sắc mặt đột nhiên sa sầm: "Quần áo của ai đây! Có người ở trong phòng này?"
Kỷ Vọng nghĩ thầm, mạch não của Kỳ Bạc Ngôn cũng không khác Hạ Trương Dương là bao.
"Nghĩ linh tinh gì đấy, đây là quà Tịch Chân tặng tân hôn chúng ta." Kỷ Vọng nhanh chóng giải thích, miễn cho tâm tình đang tốt đẹp của Kỳ Bạc Ngôn lại bị hủy bởi 'tên gian phu' không hề tồn tại này.
Kỳ Bạc Ngôn khôi phục lại tinh thần, khều khều tấm lụa trắng nhẹ bẫng kia, ánh mắt rơi xuống người Kỷ Vọng.
Kỷ Vọng không đợi Kỳ Bạc Ngôn lên tiếng, trực tiếp nói thẳng: "Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
10 phút sau, Kỷ Vọng nhìn chính mình trong gương, thở dài một hơi.
Giọng nói hưng phấn của Kỳ Bạc Ngôn ngoài cửa phòng tắm tuyền đến: "Anh ơi, anh mặc xong chưa? Mau ra đây cho em xem với."
Kỷ Vọng đi vài bước, chỉ cảm thấy những viền ren này cọ vào khiến da anh rất ngứa, đặc biệt là chỗ đang cương kia...
Anh vịn tường, hít một hơi thật sâu: "Xong rồi…trước khi anh cho phép, không được mở mắt ra”
Tác giả có chuyện muốn nói: váy cưới lấy cảm hứng từ P trạm, hehe.
Nhận xét
Đăng nhận xét